Nghĩ Từ Trái Tim-Bs Đỗ Hồng Ngọc
Cuốn Nghĩ từ trái tim tôi viết bằng cảm xúc, bằng sự thể nghiệm đời sống chứ không phải bằng suy luận lý trí. Mất 2 năm để nghiền ngẫm và 6 tháng để viết. Cứ mỗi ngày khám bệnh xong, tôi lại bắt đầu viết, viết “như điên”, có khi tới 2, 3 giờ sáng. Tôi cứ viết ra tất cả những gì mình nghĩ, những cảm nhận mình có được. Viết xong, tôi thấy mình như được… giải thoát! Tôi thận trọng đưa bản thảo viết tay cho hai người bạn Phật tử đọc giùm rồi còn nhờ ni sư Trí Hải đọc lại. Ni sư nói hôm đó bị cúp điện, phải đốt đèn cầy mà đọc “chữ bác sĩ” cho tới sáng, gọi điện ngay góp ý đôi chỗ rồi khuyên tôi nên cho in ra. Tôi nghe lời, “liều mạng” in thử, ban đầu nhà xuất bản cũng ngại nhưng sau lần in thứ nhất được độc giả hoan nghênh và đến bây giờ thì đã tái bản rất nhiều lần. Ở Mỹ, một Việt kiều in lại để biếu không ở các tiệm cơm chay. Ở Úc, người ta đọc thành 4 buổi trên đài phát thanh và ra CD. Thường thì khi làm xong, người ta mới tặng tôi một mẫu để làm kỷ niệm và cũng gọi là để… xin phép sau. Tôi cũng không ngờ cuốn sách này của mình lại được đón nhận nồng nhiệt như vậy. Có một kỷ niệm cảm động: một nữ độc giả viết thư nói bà nội cô rất yêu thích cuốn Nghĩ Từ Trái Tim, mỗi ngày đều bắt các chác đọc cho bà nghe, khi bà mất, các cháu đã đốt cuốn sách theo cho bà…”
Nội dung
Nghĩ từ trái tim viết về TÂM KINH BÁT NHÃ, nằm trong loạt tác phẩm viết cho người cao tuổi của Đỗ Hồng Ngọc, tác giả Gió heo may đã về, Già ơi..chào bạn, Những người trẻ lạ lùng…
Tác giả viết cuốn này là để tự chữa bệnh cho mình và cũng giúp cho bạn bè cùng lứa, đồng bệnh tương lân. Cái nhìn về Tâm Kinh trong Nghĩ Từ Trái Tim là cái nhìn của một người thầy thuốc, một bác sĩ, có thể rất khác với những người khác và mong được chia sẻ…
Mục Lục
Lời ngỏ
Dẫn nhập
Một chút lịch sử
Bát Nhã Ba-la-mật-đa Tâm Kinh
Tạm kết
Phụ lục
-Tâm kinh Bát Nhã bằng chữ Phạn
-Tâm kinh Bát Nhã viết theo lối Reisho
-Tâm kinh Bát Nhã viết bằng chữ Hán
-Tâm kinh Bát Nhã (Anh Ngữ)
Dẫn nhập
Tôi không còn nhớ ai là người đã mang tặng tôi cuốn “Trái tim hiểu biết” của Nhất Hạnh, hình như không phải tặng mà cho mượn đọc lúc tôi đang nằm dưỡng bệnh ở bệnh viện An Binh, cuối năm 1997 sau khi mổ sọ não ở BV. 115 vì tai biến mạch máu não. Bản tôi đọc lúc đó là bản photocopy. Sau này, không rõ do “duyên” gì tôi tìm thấy bản chính ở một tịnh xá nhỏ, đối diện nơi tôi làm việc. Bản sách in sai nhiều, trình bày không rõ, càng gây khó hiểu nên tôi phải tìm kiếm thêm những bản khác để so sánh, đối chiếu, nhờ đó tìm ra bản tiếng Phạn, tiếng Hán, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Việt, bản dịch, bản photo, bản chính… Có cuốn mỏng chừng vài chục trang, có cuốn trên 300 trang về Bát nhã Ba-la-mật-đa Tâm Kinh mà Nhất Hạnh gọi là “Trái tim hiểu biết”.. Tôi thích cách viết đơn giản của ông. Nó đời hơn. Gần chúng ta hơn. Hoặc chỉ cần viết Tâm Kinh (Heart Sutra) như Osho cũng đủ. Tôi muốn so sánh, đối chiếu cho rõ nghĩa một số từ, với tôi, người không biết tiếng Phạn, tiếng Hán thì lem nhem, tiếng Anh, Pháp thì ở các bản dịch không toát được hết ý, còn tiếng Việt thì dễ gây hiểu lầm, ngay với chữ “Không” là chữ cốt lõi của Tâm Kinh.
Tôi không biết có cái gì đó hút tôi vào với việc tìm hiểu Tâm Kinh, lực hút mạnh đến nỗi tôi gần như say mê… Tôi thấy nó phóng khoáng, nó “lật đố” tất cả những quan niệm hẹp hòi, đố kỵ; nó có khả năng hòa đồng, khả năng giúp mọi người có trách nhiệm hơn với chính mình, biết thương mình, thương người, thương cuộc sống, biết thưởng thức... cuộc sống với một chất lượng cao hơn – không phải giàu hơn, có danh tiếng hơn, thành công hơn – mà là có hạnh phúc hơn; biết tha thứ, biết buông xả; hiểu được xã hội không làm nên bởi một cá nhân mà có sự liên đới trách nhiệm, nó có thể giúp cho những người đang mang mặc cảm tội lỗi thoát ra khỏi chính mình; giúp cho những người đang làm thầy thuốc, thầy giáo, nhân viên công tác xã hội, phát triển cộng đồng, nhà tham vấn… hiểu thêm về mình và người khác, biết tôn trọng, biết thương yêu, thấu cảm, chân thành. …
Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc sinh năm 1940 tại Lagi, Hàm Tân, Bình Thuận và hiện đang sinh sống tại Sài Gòn.
Ông nguyên là bác sĩ Nhi khoa, bệnh viện Nhi Đồng Sài-gòn, nay là bệnh viện Nhi Đồng 1 Thành phố Hồ Chí Minh; giám đốc Trung Tâm Truyền Thông – Giáo Dục Sức Khỏe, và hiện nay là Cố vấn Bộ môn Y đức – Khoa học hành vi, Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch Thành phố Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh với bút danh Đỗ Nghê.
“Một bác sĩ mà lại là một thi sĩ thì luôn luôn làm cho người ta ngạc nhiên một cách thú vị” là lời nhận xét của Nguyễn Hiến Lê khi viết về Đỗ Hồng Ngọc.
Ông viết sách dành cho mọi người ở mọi lứa tuổi.
Một số cuốn sách đã xuất bản của ông:
- Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng
- Thầy thuốc và bệnh nhân
- Viết cho tuổi mới lớn
- Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò
- Gió heo may đã về
- Già ơi… chào bạn!
- Thư gởi người bận rộn
- Nghĩ từ trái tim
- Nhớ đến một người
- Như thị
- Thư cho bé sơ sinh và những bài thơ khác…
- Như ngàn thang thuốc bổ
Đỗ Hồng Ngọc được biết đến với nhiều tư cách: bác sĩ, nhà văn; nhà thơ, nhà tư vấn tâm lý…
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.