sách hay tinh tuyển

mua-sach-hay-sach-hay-gia-re

7 DẤU HIỆU cho thấy Bạn nên ngừng làm thuê và trở thành Ông Chủ!

mua-sach-hay-sach-hay-gia-re

 

Đó là một ngày làm việc bình thường.

Tôi điều chỉnh lại trang phục và bông tai của mình, cầm một cốc cà-phê latte, bước ra khỏi thang máy để vào văn phòng công ty như thường lệ.

Nhưng ngày hôm đó đã không giống như bất kỳ ngày làm việc nào của tôi trước đó. Sau 18 tháng miệt mài làm việc 12-16 giờ mỗi ngày với công việc toàn thời gian ở công ty và dự án khởi nghiệp riêng mà tôi đã ấp ủ và chuẩn bị từ trước, tôi đề xuất một cuộc họp với cấp trên. Ngay khi chúng tôi ngồi xuống, tôi trình đơn xin nghỉ việc của mình cho sếp.

Lúc đó tôi đang là giám đốc bán hàng của công ty – một cái tên nằm trong danh sách Fortune 500 danh giá, với mức lương 500.000 đô-la/năm ở tuổi 30.

Đó là chuyện của hai năm về trước. Kể từ đó, tôi bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh độc lập. Và giờ đây, tôi đã xây dựng doanh nghiệp riêng của mình vươn đến mức doanh thu triệu đô một năm với tư cách là một chuyên gia tư vấn và huấn luyện doanh nhân khởi nghiệp.

Bạn có ước mơ khởi nghiệp riêng và trở thành doanh nhân thành đạt?

Nếu bạn đã có dự định từ bỏ công việc làm thuê để bắt đầu hành trình làm giàu của một Ông Chủ, sau đây là 7 dấu hiệu chứng tỏ đã đến thời điểm thích hợp để bạn bắt đầu hiện thực hóa dự định đó:

  1. Bạn có quá nhiều giá trị để cho đi:

Và một công việc làm thuê 8 tiếng/ngày chẳng bao giờ đủ để bạn được chia sẻ hết những giá trị tuyệt vời ấy cho cộng đồng và khẳng định bản thân mình. Không có điều gì tồi tệ và hủy hoại cuộc đời hơn việc bạn – một cá nhân đầy ắp sức sáng tạo với những giá trị riêng có – bị giới hạn trong một vỏ bọc “làm công ty lớn” tuy sang chảnh nhưng rỗng ruột hay bị biến thành một cỗ máy làm việc vô hồn.

Trong số những khách hàng tìm đến dịch vụ tư vấn khởi nghiệp của tôi có một giám đốc bộ phận của Google đi làm ca sĩ vào mỗi cuối tuần, một kế toán viên mong muốn trở thành chuyên gia huấn luyện kỹ năng sống, một luật sư vừa hoàn thành xong một tác phẩm văn học tâm đắc…

  1. Bạn không thích những khuôn mẫu nhàm chán và lặp đi lặp lại.

Không cần biết công ty A có môi trường năng động và linh hoạt thế nào, công ty B có những đồng nghiệp tuyệt vời ra sao, nếu bạn quả thực là một cá nhân có dòng máu doanh nhân sục sôi trong huyết quản của mình, bạn sẽ khó lòng chịu đựng nổi những quy định cứng nhắc về cách làm việc, giờ giấc và năng suất hiện hữu ở mọi doanh nghiệp do người khác làm chủ.

Một nhà khởi nghiệp nọ được tôi huấn luyện tâm sự rằng anh cảm thấy việc đi làm thuê giống như học sinh đi học: Giờ vào học, giờ ra chơi, giám thị hắc ám, sổ đầu bài, những buổi tổng kết,… hay đại loại như vậy!

Tất cả chúng ta đều thừa nhận rằng sự tự do và tự chủ về thời gian chính là điều khiến chúng ta hạnh phúc hơn cả việc kiếm tiền. Và giới doanh nhân khởi nghiệp chính là những người thấm nhuần phương châm sống này hơn bất kỳ ai khác!

  1. Bạn cảm thấy việc “điểm danh” là chuyện không cần thiết.

Khi kinh doanh riêng, bạn làm việc khi và chỉ khi có việc cần phải làm, và bạn hoàn toàn tự chủ về mặt thời gian bắt đầu và hoàn thành công việc. Trong khi đó, với việc làm công ăn lương, bạn bắt buộc phải có mặt ở văn phòng ít nhất 8 tiếng một ngày kể cả khi chẳng có việc gì để làm, đúng chứ?

Một số người có xu hướng làm việc hiệu quả hơn khi ở nhà, ở những không gian tĩnh lặng, hoặc khi được làm việc một mình, vì sự hiện diện của quá nhiều người có thể gây phân tán tư tưởng và dễ mất tập trung. Nhiều chuyên gia tư vấn và huấn luyện doanh nghiệp thành công mà tôi quen biết đều là những người như thế, họ làm việc độc lập 100% và có thu nhập rất cao với cách làm việc đó.

sach-hay-tinh-tuyen-mua-sach-hay

  1. Bạn có ý thức tự giác với công việc mình đã chọn.

Bạn sở hữu nhiều phẩm chất của các CEO thành công? Những người thích đọc sách, có tầm nhìn xa trông rộng và dám hành động cho những ước mơ và dự định của mình hoàn toàn có thể trở thành những ông chủ doanh nghiệp thành đạt.

Hồi tôi mới mở dịch vụ tư vấn và huấn luyện doanh nghiệp bên cạnh công việc chính ở công ty cũ, tôi thường phải viết rất nhiều thứ trước khi đi ngủ và huấn luyện từ xa cho khách hàng vào mỗi buổi tối trên chiếc ghế sofa nhà mình. Cảm giác đó thật tuyệt! Nhờ đó, tôi không chỉ có thêm thu nhập, mà điều quan trọng hơn hết thảy là tôi yêu sự tự chủ và thoải mái khi được làm việc với những thứ thuộc về mình.

 

  1. Bạn cảm thấy mình thông minh hơn sếp.

Đây là vấn đề phổ biến trong mọi khóa huấn luyện doanh nhân trẻ tôi từng chủ trì. Một trong những học viên gần đây của tôi tâm sự rằng cô không dám mạnh dạn cống hiến để tiến thân trong cơ quan của mình vì sợ nổi hơn sếp và lo sợ những dị nghị xung quanh vấn đề đó. Trong khi đó, khi bạn kinh doanh riêng và làm chủ cuộc chơi của chính mình, bạn có thể phát huy tối đa mọi khả năng mình có để thu về những lợi ích cao nhất.

Quả thật, đó là một sự khó chịu và bất công không nhỏ khi bạn nhìn ra được nhiều cách thức hay và hiệu quả hơn để giải quyết công việc, nhưng lại không được phép thực thi chúng chỉ vì mình là nhân viên dưới quyền người khác. Làm thuê cho người khác, bạn không có lựa chọn nào khác ngoài việc tôn trọng quyết định của sếp và hòa đồng với tập thể công ty.

  1. Bạn yêu thích công việc giải quyết những vấn đề và giúp đỡ người khác.

Giải quyết những vấn đề thiết thực trong cuộc sống chính là nền tảng của mọi doanh nghiệp thành công.

Bạn có phải là một người yêu thích công việc tháo gỡ những vấn đề nan giải, chia sẻ cho người khác những lời khuyên và tri thức bổ ích, tư vấn cho mọi người về những kỹ năng sáng tạo và thiết lập các mối quan hệ?

Nếu câu trả lời là có, bạn chắc chắn có tố chất để khởi nghiệp thành công rồi đấy!

  1. Năng lực của bạn không bị giới hạn trong bất kỳ một lĩnh vực hay khuôn khổ cụ thể nào.

Tôi yêu công việc cũ của mình ở công ty kinh doanh công nghệ. Nhưng bên cạnh đó, tôi có khả năng viết lách. Tôi được mọi người chung quanh tín nhiệm trong việc chia sẻ lời khuyên. Tôi còn có nhiều khả năng khác như kỹ năng sư phạm, lãnh đạo đội nhóm, truyền cảm hứng và kết nối mọi người với nhau.

Thị trường lao động ngoài kia không có một công việc hay chức danh nào giúp tôi được phát huy hết những tài năng mà mình có để tạo ra giá trị cho cộng đồng và khẳng định vị thế của bản thân mình. Thế nên tôi chọn cách tự tạo ra sân chơi của riêng mình.

Đó là một quyết định hoàn toàn dựa trên thực tế khách quan chứ không hề mơ mộng hão huyền.

Một nghiên cứu gần đây của Tập đoàn tài chính công nghệ Intuit (California, Mỹ) dự doán rằng đến năm 2040, mọi việc làm trên thị trường lao động đều sẽ là công việc tự do (freelance). Nền kinh tế sẽ được dẫn dắt bởi những cá nhân khởi nghiệp và tự chủ. Khái niệm “an toàn chức nghiệp” – hay sự bảo hộ về mặt công ăn việc làm – sẽ dần dà không còn tồn tại. Do vậy, điều sáng suốt nhất mà bạn có thể làm vào lúc này chính là xem xét thật kỹ lại sự nghiệp hiện tại của mình và rèn luyện dần khả năng tự chủ.

Nếu bạn có một tài năng đặc biệt nào đó muốn cống hiến, hay những giá trị tuyệt vời mà bạn muốn chia sẻ với cả thế giới, muốn làm được thật nhiều việc ý nghĩa mà không phải lo sợ bị sa thải hay thất nghiệp, hãy bắt đầu hành trình tự thân làm giàu của mình ngay hôm nay!

mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!

thieu-quyet-doan-mua-sach-hay

THIẾU QUYẾT ĐOÁN – Làm thế nào để khắc phục nhược điểm này?

thieu-quyet-doan-mua-sach-hay

 

Một câu hỏi 4 chữ tưởng chừng đơn giản nhưng “kinh hoàng”, có thể khiến nhiều người trong chúng ta cảm thấy khó chịu mỗi khi nhắc đến chính là:

Tối nay ăn gì?

Cuộc hội thoại đó sẽ càng mệt mỏi hơn khi bạn nhận được câu trả lời này từ đối phương:

Gì cũng được!

Họ trả lời “gì cũng được” với mọi đề xuất của bạn, hoặc không muốn lựa chọn và nhường quyền quyết định cho bạn. Nhưng khi bạn đưa ra quyết định, họ lại không mấy vui vẻ. Kết quả, cả bữa ăn tối trở thành thảm họa.

Câu chuyện trên là một trong vài trải nghiệm quen thuộc liên quan đến tính thiếu quyết đoán – một nhược điểm phổ biến nhưng không hề vô hại như chúng ta thường nghĩ.

Nhược điểm nhỏ, tác hại lớn

Nếu bạn không thể trả lời dứt khoát cho một vấn đề đơn giản như “Tối nay ăn gì?”, thì hẳn là bạn sẽ liên tục thiếu quyết đoán, trì hoãn và lãng phí nhiều thời gian trong vô vàn vấn đề hàng ngày khác như: “Tôi nên mặc gì để đi dự tiệc? Tôi nên để kiểu tóc gì? Tôi nên đi đường nào đến điểm hẹn?”…

Một khi đã phân vân với những vấn để nhỏ nhặt, không có gì đáng ngạc nhiên nếu người thiếu quyết đoán gần như “tê liệt” với những vấn đề quan trọng trong cuộc sống như sự nghiệp, tình yêu, hôn nhân, các mối quan hệ gia đình và xã hội. Các nhà khoa học đã xác nhận tính cách thiếu quyết đoán có thể dẫn đến nhiều hệ lụy, kìm hãm chúng ta trên con đường chinh phục thành công sự nghiệp lẫn hạnh phúc cá nhân. Sự thiếu quyết đoán giống như bị mắc kẹt trong vũng bùn, đến nỗi nhà tâm lý học nổi tiếng William James từng thốt lên rằng: “Kẻ bất hạnh nhất thế gian chính là người không thể tự mình quyết định được việc gì.

Tính thiếu quyết đoán trở nên nghiêm trọng khi nó kéo dài. Bạn cần thời gian để đưa ra quyết định, nhưng cụ thể là bao lâu? Đừng quên rằng quá lâu sẽ đồng nghĩa với muộn màng: Bạn sẽ đánh mất một cơ hội quý giá, hoặc bạn sẽ lỡ mất thứ gì đó mình hằng mơ ước…

Hãy nhớ, sẽ có những trường hợp, sự trì hoãn của bạn cũng đồng nghĩa với một quyết định: Bạn vừa vô tình nhường quyền lựa chọn cho những người khác nhanh chân và quyết đoán hơn bạn, và họ tóm lấy cơ hội hoặc quyền lợi lẽ ra thuộc về bạn!

Ngoài ra, tính thiếu quyết đoán không chỉ khiến chúng ta lãng phí thời gian và kém hiệu quả trong nhiều việc, mà nó còn là nguồn cơn của nhiều vấn đề về sức khỏe tinh thần như trầm cảm, lo âu, bồn chồn kéo dài,…

Kẻ bất hạnh nhất thế gian chính là người không thể tự mình quyết định được việc gì.
— William James

 Vì sao chúng ta thiếu quyết đoán?

Theo các nhà tâm lý học, sự thiếu quyết đoán xuất phát từ nhiều nguyên nhân đa dạng khác nhau. Tác nhân khiến bạn thiếu quyết đoán không hẳn là tác nhân gây thiếu quyết đoán ở người khác. Sau đây là một số nguyên nhân phổ biến nhất khiến chúng ta phân vân hoặc lúng túng trong việc đưa ra quyết định:

  • Bạn muốn làm hài lòng tất cả mọi người: Bạn mong muốn trở thành “hoa hậu thân thiện”, không muốn làm mất lòng ai. Bạn tin rằng nếu mình tỏ ra nhún nhường và để người khác làm theo ý họ, họ sẽ thích bạn hơn. Tuy nhiên về lâu dài, lối sống phụ thuộc vào quyết định của người khác sẽ khiến bạn mai một khả năng tự ra quyết định cho chính mình, lãng quên những mong muốn và sở thích riêng của bản thân, và đánh mất dần khả năng làm chủ cuộc sống của mình.
  • Bạn từng ra quyết định sai lầm trong quá khứ: Ký ức này vẫn còn ám ảnh bạn, khiến bạn không dám tin vào những nhận định và niềm tin của chính mình.
  • Thế giới ngày nay có quá nhiều sự lựa chọn: Mỗi khi phải suy nghĩ nên ăn món gì cho bữa tối, nên đi chơi đâu vào ngày nghỉ, hoặc nên mua một chiếc áo khoác như thế nào, chúng ta bị “dội bom” bởi hàng tá sự lựa chọn tiềm năng. Việc phải động não chọn ra phương án tốt nhất trong số đó khiến chúng ta cảm thấy quá tải, mệt mỏi và không muốn thực hiện.
  • Bạn quá cầu toàn: Bạn mong muốn chọn được phương án hoàn hảo về mọi mặt, không muốn lỡ mất thứ gì, trong khi trên đời không có thứ gì hoàn hảo hay tuyệt đối.
  • sach-tet-mua-sach-hay

 

Khắc phục tính thiếu quyết đoán

Ra quyết định có thể là một việc khó khăn với nhiều người trong chúng ta, nhưng cũng như bao kỹ năng khác, nó là điều chúng ta hoàn toàn có thể rèn luyện và cải thiện được.

Theo chuyên gia tư vấn kỹ năng sống Brett Blumenthal, sau đây là 6 bước giúp bạn trau dồi kỹ năng ra quyết định để thành công và hạnh phúc hơn trong cuộc sống của mình:

  1. “Biết mình biết người”: Thấu hiểu bản thân, thấu hiểu những giá trị mình theo đuổi chính là nền tảng của sự quyết đoán. Điều này giúp bạn dễ dàng đưa ra được những lựa chọn và quyết định hợp lý, bởi bạn biết rõ những mối quan tâm, mong muốn và sở thích của bản thân mình. Mỗi khi đối mặt với tình huống cần phải lựa chọn, sự “biết mình biết người” sẽ giúp bạn mường tượng được những lựa chọn hoặc phương án trong đầu, so sánh, ưu tiên và chọn ra được những phương án gắn liền với những giá trị quan trọng đối với bản thân.
  2. Tin tưởng bản thân: Trong nhiều trường hợp, tình trạng thiếu quyết đoán là hệ quả của sự thiếu tự tin. Để ra quyết định và hành động hiệu quả, chúng ta cần tin vào trực giác, tin vào bản thân mình. Hãy luôn nhắc nhở bản thân rằng mỗi người chúng ta đều có quyền năng làm chủ cuộc đời mình; vì vậy, không ai khác có thể đưa ra quyết định cho chúng ta tốt hơn chính chúng ta.
  3. Điều chỉnh tính cầu toàn của bản thân: Cầu toàn có thể là một đức tính tốt, nhưng trong nhiều trường hợp khác, nó là nguồn cơn của sự trì hoãn và thiếu quyết đoán. Hãy nhớ, trên đời không có phương án nào là tuyệt đối “đúng”, “sai”, “tốt”, hay “xấu”. Tất cả các lựa chọn đều có ý nghĩa nhất định với bạn. Nếu bạn không dám lựa chọn, bạn không gặt hái hay học hỏi được gì. Nhưng nếu bạn lựa chọn, bạn sẽ được tiếp nhận những quyền lợi gắn liền với lựa chọn đó. Dù lựa chọn đó hay dở thế nào, bạn có thể tự hào rằng mình vừa tiến về phía trước, không dặm chân tại chỗ hay tụt hậu như những người trì hoãn. Lựa chọn đó vừa giúp bạn thấu hiểu bản thân mình hơn, và ngộ ra nhiều kinh nghiệm và bài học bổ ích cho tương lai.
  4. Lựa chọn vì mình: Nhiều người gặp khó khăn trong việc ra quyết định vì quá lo lắng về những gì người khác nghĩ về mình, lo sợ những quyết định của mình bị đám đông phán xét. Chẳng hạn, khi bạn chọn một nghề nghiệp nào đó chỉ vì đám đông đang tung hê nó, vì nó đang được xã hội xem là “thời thượng”, chứ bạn thật lòng chẳng yêu thích nó, bạn đang ra quyết định dựa trên những gì người khác nghĩ chứ không dựa trên những mong muốn của chính bạn. Hãy chắc chắn rằng những quyết định của bạn phản ánh những mối quan tâm của cá nhân bạn, những giá trị bạn theo đuổi hoặc quan trọng với bạn.
  5. Nhìn nhận vấn đề một cách khách quan: Mặc dù chúng ta cần lựa chọn và ra quyết định trên cơ sở những nhu cầu và mục tiêu của bản thân, việc lắng nghe, tiếp thu ý kiến hoặc lời khuyên của một vài người bạn tin tưởng không bao giờ là thừa. Đó có thể là một người thầy, một người đàn anh hoặc đàn chị bạn ngưỡng mộ, hoặc một người bạn thân – những mối quan hệ đáng tin cậy, hiểu bạn và ủng hộ những ước mơ của bạn. Họ có thể chia sẻ cho bạn nhiều thông tin bổ ích xoay quanh những lựa chọn bạn đang quan tâm, hoặc giúp bạn có cái nhìn toàn diện và đúng đắn hơn về chúng để bạn có thể đưa ra được quyết định tối ưu.
  6. Chuyển hóa những thách thức thành Cơ Hội Thành Công: Trong nhiều trường hợp, chúng ta sợ ra quyết định vì mỗi phương án đều có những khó khăn thử thách riêng, đều có những cái giá chúng ta phải trả để đạt được điều mình muốn. Hãy chuyển hóa những khó khăn ấy thành cơ hội tiến bước. Chẳng hạn, nếu bạn e ngại quyết định thay đổi công việc vì mình chưa đáp ứng đầy đủ các kỹ năng cần thiết của công việc mới mà mình hướng đến, hãy xem đây là cơ hội giá trị để được học hỏi và rèn luyện những kỹ năng mới. Những kỹ năng này không chỉ giúp bạn tự tin tiếp nhận công việc mới, mà về lâu dài, chúng còn có thể là hành trang thiết thực để bạn hoàn thiện bản thân, chinh phục những mục tiêu mới và tiến xa hơn trên con đường mình đã chọn.

(Tổng hợp từ Internet)

mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!

sách trực tuyến,sách hay,  mua sách hay, mua sách trực tuyến , sách dạy con ,sách kỹ năng sống , phát triển bản thân , sách hay tinh tuyển , harvard bốn rưỡi sáng

HARVARD, BỐN RƯỠI SÁNG

harvard-bon-ruoi-sang-mua-sach-hay

Đây là một bài văn đáng để cả tỉ người trên thế giới đọc đi đọc lại và cảm nhận một cách sâu sắc! Tôi đã đọc ít nhất 100 lần. Tôi tin rằng bạn càng đọc càng thu nhặt được nhiều điều lớn lao!

Người ta nói trong nhà ăn sinh viên của Harvard, rất khó để nghe được âm thanh nói chuyện, mỗi sinh viên đều mang theo pizza và nước ngọt, ai cũng đều vừa ăn vừa đọc sách hoặc là ghi chép. Rất hiếm thấy học sinh nào đó chỉ tập trung ăn mà không học, cũng rất ít thấy sinh viên nào vừa ăn vừa nói chuyện. Ở Harvard, phòng ăn không chỉ là nơi dùng cho việc ăn uống, nó còn là một thư viện. Bệnh viện Harvard cũng như thế, yên tĩnh đến nỗi có bao nhiêu người cũng như một, không ai không đọc sách hay ghi chép. Bệnh viện cũng là một hình thức khác của thư viện.

harvard-bon-ruoi-sang1-mua-sach-hay

Và rồi trong giải Nobel có 33 người là của Harvard, Tổng thống Mỹ có 7 người là do Harvard đào tạo.

Trong khuôn viên của Harvard, người ta không bắt gặp sự ăn diện, sự trang điểm càng không bắt gặp sự tình tứ, chỉ thấy những bước chân vội vã cần mẫn kiến tạo những trang sử cho đời sau.

Harvard không phải là thần thoại, Harvard chỉ là một minh chứng, minh chứng cho ý chí, tinh thần, tham vọng, lí tưởng của con người.

Tiềm năng của con người rút cuộc đến đâu? Mơ ước của con người vì sao đến Harvard lại có thể trở thành sự thực?

Phóng viên CCTV Xje Juan từng đến đại học Harvard phỏng vấn.

Cô ấy nói: “Khi chúng tôi đến đại học Harvard đã 2h sáng, điều khiến chúng tôi kinh ngạc là toàn bộ khuôn viên trong trường đều sáng đèn, đó quả thật là một ngôi thành không đêm. Trong nhà ăn, trong thư viện, trong phòng học đều có rất nhiều sinh viên đang đọc sách. Không khí học tập đã nhanh chóng lan truyền tới chúng tôi. Ở Harvard công việc học tập của sinh viên là không kể ngày đêm. Lúc đó, tôi mới biết, ở Mỹ, trường học danh tiếng như Harvard, áp lực của sinh viên là rất lớn”.

Ở Harvard, đâu đâu cũng thấy người ngủ. Thậm chí trên chiếc ghế băng trong căng tin cũng có người ngáy khò khò cho dù đôi khi người bên cạnh vẫn đang ăn, điều này cũng chả lấy gì làm lạ. Những người đang gục xuống ngủ thực sự đã quá mệt mỏi rồi.

Xie Juan nói, có một nữ sinh học đại học Bắc Kinh sang học tập ở Harvard, cô ấy nói về sinh viên của Harvard, mỗi học kỳ ít nhất phải lựa chọn 4 môn học, mỗi năm là 8 môn, trong 4 năm đủ 32 môn và vượt qua tất cả các kì thi mới có thể tốt nghiệp. Thông thường mà nói, nhà trường đều yêu cầu các sinh viên nội trong 2 năm đầu phải hoàn thành chương trình học trọng tâm, từ năm thứ 3 trở đi bước vào học các môn chuyên ngành. Chỉ có thiên tài thông minh nhất mới có thể hoàn thành chương trình học một cáchtrọn vẹn trong 3 năm với 32 môn, một sinh viên bình thường, để trả đủ 4 môn học đã đủ căng thẳng đến nỗi đau đầu, sưng não rồi. Bởi vì các giáo sư trên giảng đường giảng bài rất nhanh, dù bạn nghe hiểu hay không tan học lại phải lục lại một đống tài liệu để nghiền ngẫm, đọc không hết sẽ không làm nổi bài tập.

Cô gái ở đại học Bắc Kinh nói, lượng sách đọc ở đây một tuần bằng số sách ngâm cứu cả năm ở đại học Bắc Kinh, hơn nữa, lượng bài tập ở Harvard cũng rất lớn: “Sau giờ tan học chúng tôi phải dành rất nhiều thời gian để đọc sách, chuẩn bị ví dụ. Trước mỗi bài học phải chuẩn bị kĩ lưỡng, thì khi lên lớp mới có thể trao đổi với các bạn sinh viên khác, nếu không, bạn sẽ không có cách nào hòa nhập được với lớp học”.

Áp lực học tập của sinh viên Harvard cũng đến từ cơ chế đào thải của nhà trường. Bình quân mỗi năm có đến 20% số sinh viên vì thi không qua hoặc chọn không đủ số môn quy định mà bị lưu ban hoặc bị buộc thôi học, hơn nữa đánh giá 20% số sinh viên bị đào thải không chờ đến cuối kì học mới xử lí, mỗi bài học đều phải ghi lại thành tích phát biểu, bình quân chiếm 50% tổng thành tích, điều này yêu cầu sinh viên phải hết sức nỗ lực.

Ở Harvard không chỉ sinh viên mới chịu áp lực, giáo viên cũng tương tự. Mỗi lớp học của Harvard, yêu cầu những gì thầy giáo dạy đều phải mới. Nội dung giảng dạy mỗi năm đều phải có sự cập nhật, phát triển so với trước đó. Vì vậy, giảng viên Harvard chắc chắn phải có trình độ nghiên cứu khoa học. Harvard cho rằng, giáo sư trước hết phải là người học trò, mới có thể hứng thú đón nhận những thử thách và sự sáng tạo, hơn nữa còn phải có khả năng thuyết phục.

Có một vị giáo sư trường Harvard nhận xét: “Cuộc sống sinh viên của các trường đại học Trung Quốc tương đối nhẹ nhàng. Chúng tôi luôn nói, trẻ em Trung Quốc có thể chịu đựng bao nhiêu vất vả để giành điểm số cao, kì thực những trường trung học ở Mỹ rất nhiều, học cấp ba đồng nghĩa với việc chịu khổ. Khi tôi đi học trung học, thường học đến nửa đêm. Ở Mỹ, cùng với tuổi tác, nhiệm vụ học tập ngày một lớn dần. Đến khi học đại học là khổ nhất, tất cả nền giáo dục phát triển đều phải chịu khổ. Trong khi những đứa trẻ Trung Quốc bước chân vào đại học lại buông thả học hành. Chúng buông thả 4 năm trong khi ở Mỹ 4 năm ấy với sinh viên đại học là những năm tháng cần mẫn nhất, là 4 năm hoàng kim để tích lũy năng lượng. Cho nên các nhà khoa học người Mỹ luôn là nhiều nhất trên thế giới”.

Về vấn đề này, Xie Juan cũng hết sức than thở: “Chúng tôi cũng tiến hành phỏng vấn một vài trường đại học lớn ở trong nước Trung Quốc, nhưng rất khó để bắt gặp bầu không khí học tập và ngâm cứu như ở Harvard”.

Đến Harvard, bạn mới hiểu tài năng thực sự không phải là thiên tài, họ thành công bởi họ nỗ lực rất nhiều.

Giáo dục kiểu Trung Quốc làm cho học sinh chỉ cố gắng “dùng sức” trước kỳ thi đại học, trong giai đoạn dự trữ năng lượng này không những không có tích lũy năng lượng mà còn tiêu hao.

Một vị giáo sư khác nhận xét, sinh viên đại học của Trung Quốc bị sinh viên Mỹ bỏ lại phía sau rất xa. Căn nguyên của tình trạng này nằm ở nền giáo dục cơ bản của Trung Quốc.

Trường tiểu học Mỹ áp dụng phương pháp nhận thức “nhỏ giọt”, nghiêm khắc hạn chế trẻ em đạt được số lượng kiến thức nhiều trong một lúc, một tháng chỉ cho phép trẻ con nhận thức một chút, mỗi lần đứa trẻ thu nhận kiến thức đều phải trả giá bằng mồ hôi và sự cực khổ, trong quá trình này, hành động, suy nghĩ và ngữ cảm so với nhận thức của bản thân chúng quan trọng hơn nhiều, đối với tri thức, đứa trẻ luôn có cảm giác khát vọng sở hữu.

Còn các trường tiểu học ở Trung Quốc vô cùng “tham lam”, biến tri thức thành vàng bạc châu báu miễn phí. Người làm công tác giáo dục ở Trung Quốc không biết mối quan hệ giữa tri thức và trí tuệ, luôn làm cho những đứa trẻ đón nhận ngày càng nhiều tri thức. Sự thông minh trong giáo dục Mỹ nằm ở chỗ: đầu tiên cho con trẻ ngữ cảm, cho con trẻ tư duy, sau cùng mới dành tặng tri thức, giai đoạn này tri thức biến thành trí tuệ, do thời kì đầu nhận thức đều vô cùng đơn giản khá dễ dàng để đón nhận ngữ cảm, tri thức cũng dễ dàng biến thành trí tuệ. Trí tuệ kì thực chính là khả năng sáng tạo mà chúng ta thường nhắc đến.

Học tập có ba giai đoạn: nhận thức cảm tính – ngữ cảm – tri thức, tri thức là giai đoạn cao nhất. Nền giáo dục Mỹ giúp trẻ em đi trọn vẹn 3 giai đoạn, mới có thể đón nhận tri thức, nền giáo dục Trung Quốc cho phép trẻ em thông qua nhận thức cảm tín đón nhận tri thức, hoặc trực tiếp đón nhận tri thức. Lượng tri thức một tháng của nền giáo dục Mỹ tương đương với lượng tri thức của giáo dục Trung Quốc trong một năm. Sự khác biệt nằm trong 29 ngày, 29 ngày này chính là khoảng thời gian bồi dưỡng ngữ cảm. Nền giáo dục Mỹ xây dựng cho con trẻ cái gọi là trí tuệ hơn hẳn người Trung Quốc. Nền giáo dục Mỹ tạo dựng cho con trẻ cái gọi là năng lực sáng tạo hơn hẳn người Trung Quốc.

Thời kì trung học cơ sở, cái mà trường học Mỹ bồi dưỡng chủ yếu là thói quen tự chủ trong học tập. So sánh với Trung Quốc, trường trung học cơ sở Trung Quốc dạy học là kiểu nhồi gà nhồi vịt của giáo viên, làm hình thành thói quen học tập dựa dẫm ở học sinh. Khoảng cách về năng lực, thói quen trên đã làm cho sinh viên Trung Quốc lựa chọn lối sống và thái độ sống khác hẳn với sinh viên Mỹ. Sinh viên Harvard nói, cường độ học tập Harvard lớn, ngủ rất ít, có cảm giác lúc nào cũng như đang tôi luyện, thử thách đối với ý chí là rất lớn. Nhưng nếu cứ nỗ lực như thế, sau này khó khăn hơn sẽ càng có khả năng khắc phục. Còn sinh viên Trung Quốc cho rằng, cuối cùng cũng đã thoát khỏi trói buộc, có thể muốn làm gì thì làm cái đó rồi. Thế là bao nhiêu thời gian đáng lẽ dùng cho việc học tập lại lãng phí vào việc khác. Thời gian học tập cần nhất này bị gián đoạn. Điều này đã được định sẵn, sinh viên Trung Quốc ngày càng bị bỏ xa.

Thầy giáo Harvard thường răn dạy học trò của mình như thế này: nếu như các em muốn sau khi bước vào xã hội, ở mọi lúc mọi nơi các em đều được đặt ở vị trí trung tâm và được đánh giá cao, như vậy trong quãng thời gian học ở Harvard, đừng lãng phí thời gian của mình. Có một câu châm ngôn được lưu truyền rộng rãi ở Harvard thế này: “Mùa thu hoạch mùa bận rộn, học, học nữa, học mãi”.

Trên đường đời, bất cứ khi nào bạn dừng bước không đi tiếp, cũng có người lại đang ra sức đuổi. Có lẽ khi bạn đứng lại, thì anh ta đang đuổi theo sau bạn, nhưng khi bạn nhìn lại, đã không thấy bóng dáng anh ta nữa rồi, bởi vì anh ta đã chạy lên phía trước bạn, bạn hãy không ngừng tiến lên, không ngừng chạy đua. Thành công và an nhàn không thể cùng tồn tại, bạn lựa chọn con đường thành công, bạn nhất định phải từ bỏ cái còn lại.

Harvard không có nhiều nhà cao tầng, chỉ có những bức tường gạch đỏ mới và cao. Cho dù có người đạt được giải thưởng Nobel thì ngôi trường cũng không bỏ trống một vị trí nào.

Sau tất cả, điều khiến 100 thư viện Harvard không ngủ, đặc biệt người người như một, nói cách khác, một người chính là một chỗ ngồi trong thư viện. Harvard hay con người Harvard không cần bất cứ vỏ bọc nào.

Có người cao tụng Schwart như vị đại nho gia phương Đông của Harvard, ông phẫu thuật ung thư họng khi ở tuổi 82, vẫn ngày ngày dậy sớm đến chỗ làm, cho dù ông rất cần thời gian để nghỉ ngơi. Hơn nữa, hai cái tủ quần áo treo áo khoác trong phòng làm việc của ông, vốn do những sợi dây thép uốn lòng vòng mà thành

Tiến sỹ, khả năng cứ 3 ngày phải đọc xong một cuốn sách lớn, mỗi cuốn dày mấy trăm trang. Người đời trước nói thế này: trong Harvard có cây cầu Boston, nếu không lên được cây cầu sẽ không lên được Boston.

Sinh viên Harvard hay là giáo sư Harvard, suy nghĩ đầu tiên không phải là sự vinh dự, tự hào mà là một minh chứng.

Ý chí của con người rút cuộc có thể lớn cỡ nào, tiềm năng phát huy rút cuộc có thể mạnh đến đâu?

Ý chí của con người, tài năng của con người, lý tưởng của con người, vì sao được thể hiện ở Harvard?

Harvard khuyên bạn – 4 giờ sáng ở Harvard.

Những câu nói trên tường Thư viện Đại học Harvard

1. Lúc này nếu ngủ bạn sẽ có một giấc mơ, nhưng lúc này nếu học bạn sẽ giải thích được ước mơ.

2. Ngày hôm nay nếu bạn lãng phí, đồng nghĩa với việc bạn bóp chết quá khứ và vứt bỏ ngày mai.

3. Khi nào bạn cảm thấy thời khắc đã muộn, khi đó thực sự là thời điểm hành động.

4. Sự khổ nhọc khi học chỉ là tạm thời, sự đau khổ vì không học đến nơi là mãi mãi.

5. Hạnh phúc có lẽ không có thứ lượt, nhưng thành công thì có.

6. Học tập phải chăng là nhiệm vụ cả đời. ngay cả người học cũng không thể chứng minh, còn có thể làm gì?

7. Hãy đón nhận sự khó nhọc không thể chối từ.

8. Nước bọt hiện tại sẽ là nước mắt của ngày mai.

9. Người đầu tư cho tương lai, là người thực hiện đến cùng.

Ảnh: Thư viện ĐH Harvard
Nguồn: http://vietnamnet.vn/
mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!

mua-sach-hay
Cuộc sống này có những định kiến, thói quen được tạo ra bởi những con người không thông minh lắm, nhiều khi nghịch lý lại do những người rất thông minh gây nên, thậm chí lại được bảo vệ bởi những người có chức quyền! Chỉ có những người khai phóng, nỗ lực làm ra những giá trị mới sẽ vượt qua nó , tạo nên sự phát triển chung của xã hội! Giới Doanh nhân thuộc về giới như vậy!
.
Hôm nay chúng ta giành những lời kính chúc và trân trọng nhất gửi đến các quý thày cô của mình: những kiến trúc sư của tri thức, những bó đuốc Đan cô của tinh thần, những biển chỉ đường của sự nghiệp, những người chia sẻ ý nghĩa :

“Ở đời lấy muối làm ngon. Lấy nước làm sạch. Lấy trí khôn làm giàu!”

.
.
Sự tiến hoá về trình độ lao động của con người thể hiện ở 5 bậc thang từ thấp đến cao :
  • Làm theo kinh nghiệm
  • Kĩ năng sử dụng công cụ
  • Năng lực quản trị Tổ chức
  • Thiết lập văn minh
  • Khai phát tư tưởng
Trong đó các Doanh nhân thực hành phương pháp của 3 tầng quản trị :
  • MANAGEMENT : với hệ thống thông minh và hiệu quả
  • ADMINISTRATION : với hệ thống chuyên nghiệp và văn minh
  • GOVERNANCE : với hệ thống xã hội hoá và hội nhập
.
Chúng ta tự hỏi:
  • Quản trị thế nào khi hệ thống có rất nhiều thứ bất định bất lường bất trắc?
  • Đi đến tương lai thế nào khi mỗi ngày làm việc chỉ để giải quyết hậu quả xấu
  • Hội nhập thế nào khi bị suy yếu năng lực, lợi thế ngay trên sân nhà?
  • Lãnh đạo thế nào khi để con người quay lưng, rời bỏ những quy tắc?
  • Giàu có thế nào khi không thể thực sở hữu và chia sẻ được những giá trị tốt đẹp?
Phát biểu của thầy Nguyễn Tất Thịnh, hiệu trưởng trường Doanh nhân PTI tại Lễ tôn vinh sự học
.
Nên các Bạn là Doanh nhân thời đại mới thì :
Về tầm vóc
  • Nhận định được thời thế, xác định được sự thật, thẩm định được con người, thiết định được các tiêu chuẩn, quy định được luật chơi đẹp
Về kiến tạo
  • Xây dựng cơ chế của Tổ Chức Mục Tiêu, vận hành dòng Tiền gia tăng Tài Sản, điều khiển được các quá trình, tương tác tích cực với xã hội, quản trị được thay đổi,
Về phẩm chất
  • Bản lĩnh của người thuyền trưởng, ý chí của người thực thi mục tiêu, sáng suốt của người ra quyết định, nhân văn của con người xã hội, dũng cảm của người thay đổi.
.
Tri thức mà chúng ta cùng chia sẻ để các bạn mạnh hơn, xa hơn, cao hơn trên con đường sự nghiệp của mình. Bởi vậy hãy biết tiếp cận và sử dụng tri thức:
  • Học cách Tổng kết / khái quát / quy nạp các sự vật hiện tượng để ứng dụng
  • Nắm vững các quy luật và biết tạo ra các quy tắc hành động
  • Phát triển bản thân để là trung tâm giải pháp quyết định nhất
  • Dụng ngay & luôn những điều đúng đắn, từ việc nhỏ, mỗi ngày
  • Bí kíp không có ! Know-how nằm trong quâ trình lao động bền bỉ đam mê và sáng tạo
Để truyền tải và chia sẻ tri thức, chúng tôi , những giảng viên, nhận thức rằng;
  • Lời nói không chính trực không thể mang được đạo lý
  • Phong cách không chính chuẩn không thể đảm được cương vị
  • Làm việc không chính quy không thể dụng được khoa học
  • Kiến thức không chính học không thể đến được tư tưởng
  • Con đường không chính nghĩa không mang được sứ mệnh
Vì thế giảng viên phải: chính danh, có tác phẩm, làm tư vấn, và có tư cách xã hội tốt.
.
Trong cuộc sống lao động của chúng ra Có 5 điều thuộc về Đạo:
  • Thiện : khiến người ta thông thái nhất -> sáng đến Thiên Đức
  • Thuận : khiến giải pháp hữu hiệu nhất -> chạm đến Thiên Năng
  • Thực : khiến xác định được vấn đề bản chất nhất -> sở hữu Thiên Pháp
  • Thành : khiến ta được mọi người ủng hộ nhất -> đón nhận Thiên Phù
  • Thấu : khiến thực hiện mọi việc chuẩn chỉnh nhất -> đạt được Thiên Phẩm
THIÊN được hiểu là điều cao nhất mà con người tiếp cận nên nhận được từ đấng Toàn Năng để làm nên điều lớn nhất, kỳ diệu nhất có thể….
.
Cuối cùng:
Ý nghĩa cuộc sống của mỗi người chúng ta là cộng dần mỗi ngày có bao nhiêu những giá trị trong ( lao động + tinh thần + quan hê + thụ hưởng + niềm sống ). Nên hãy hết mình từng phút giây trong những gì bạn đang thế để đừng phải nuối tiếc, ân hận…
..
Hôm nay đến đây trong lễ tôn vinh Sự Học chúng ta hiểu hơn : giá trị của học tập là cơ bản nhất, lâu bền nhất, sang trọng nhất….làm nên Trí Khôn xứng đáng nhất trong cuộc sống lao động tiến hoá của tất cả chúng ta!

mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!

toyota-mua-sach-hay

Kaizen – Nghệ thuật quản trị tuyệt vời của Toyota

Ngay cả trong cuộc khủng hoảng tài chính 2008, ngay cả lúc Toyota chịu ảnh hưởng nặng nề từ trận động đất sóng thần lịch sử, ngay cả lúc công ty này đối mặt với nguy cơ phá sản, chính sách ‘nói không với sa thải nhân viên’ vẫn được duy trì, dù Toyota phải trả thêm lãi vay 220 triệu USD/năm vì chính sách này.

toyota-mua-sach-hay

 

Chấp nhận mất 220 triệu USD/năm, thà cắt giảm chi phí chứ không cắt giảm người

Trong suốt cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á năm 1997, Toyota Thái Lan đã trải qua 4 năm liên tiếp thua lỗ mà không hề cắt giảm việc làm.

Mệnh lệnh này được đưa xuống từ người giữ cương vị cao nhất của Toyota lúc bấy giờ – Chủ tịch Hiroshi Okuda. Ông Okuda ra lệnh: “Cắt giảm tất cả các chi phí, nhưng không được chạm vào bất kỳ người nào”.

Cũng chính vì chính sách bảo đảm việc làm suốt đời này, vào tháng 8/1998, Moody đã hạ xếp hạng tín nhiệm của Toyota từ AAA xuống AA1. Việc hạ mức tín nhiệm này đồng nghĩa với việc Toyota phải đi vay với lãi suất cao hơn, lãi suất vay phải trả thêm hàng năm sẽ vào khoảng 220 triệu USD.

Mặc dù vậy, các lãnh đạo cấp cao của Toyota tuyên bố sẽ không từ bỏ cam kết của mình trong chính sách bảo đảm việc làm cho nhân sự.

 nghe-thuat-kaizen-tuyet-voi-cua-toyota2-mua-sach-hay

Toyota Thái Lan. Ảnh: Bloomberg.

Vì sao Toyota có thể tồn tại được gần 150 năm mà gần như không đuổi một người nào?

Phần lớn những người hiểu nước Nhật đều có chung một câu trả lời: Khả năng Kaizentại nơi làm việc của công ty hàng đầu Nhật Bản.

Kaizen là một thuật ngữ kinh tế của người Nhật. “Kai” có nghĩa là thay đổi và từ “Zen” có nghĩa là tốt hơn, tức là “thay đổi để tốt hơn” hoặc “cải tiến liên tục”.

Kaizen của Toyota vốn là hệ thống được sinh ra tại nơi sản xuất nhưng đồng thời Kaizen cũng được xem là hệ thống đào tạo những con người biết suy nghĩ thông qua tạo ra những cơ hội để họ phát huy trí tuệ.

Chiêu nhỏ của Kaizen: Hãy cố tình làm khó nhân viên, gặp khó khăn con người sẽ phát huy trí tuệ

Để một ai đó hành động, họ PHẢI là người đưa ra ý kiến. Khi tự mình đóng góp ý kiến, con người sẽ tự tin và biết “tự mình hành động” theo hướng tích cực.

Vậy làm cách nào để người khác đóng góp ý kiến? Hãy cố tình làm khó họ một chút. Khi đối diện với khó khăn, con người sẽ buộc phải suy nghĩ để đưa ra phương án giải quyết.

Ông Takeshi Yoshida là kỹ sư trưởng phụ trách dòng xe Corolla thế hệ thứ 9, đồng thời cũng là người tham gia vào phát triển dòng xe Lexus dưới sự chỉ đạo của kỹ sư trưởng Ichiro Suzuki.

Khi bắt tay vào xây dựng dòng xe chiến lược tại Châu Á – dòng xe Tercel (hay còn gọi là Soluna tại Thái Lan), ông Yoshida đã thử một cách làm vừa thú vị vừa “làm khó người khác” như sau:

Dòng xe Soluna dự định bán ở Thái Lan – một quốc gia đang phát triển tại thời điểm bấy giờ, nên cần thiết lập giá bán thấp hơn nhiều so với dòng xe Corolla. Thế nhưng, đương thời dòng xe Corolla đã thuộc mức thấp nhất trong các dòng xe của Toyota, và nhận thức này đã ăn sâu vào suy nghĩ của nhân viên.

Bởi vậy, họ không thể tưởng tượng được nếu sản xuất dòng xe dưới cả Corolla thì sẽ ra thứ gì. Khi ông Yoshida hỏi: “Có thể loại bỏ được phần nào từ Corolla không?”. Câu trả lời ông nhận được chỉ là “Làm gì còn gì để loại bỏ”.

Ông Yoshida đã đưa ra một hướng làm: Ông cố tính làm một mẫu xe rất rẻ và cũng rất tệ rồi mang đến cho mọi người cùng xem. Khi nhìn chiếc xe “giẻ rách” này, hàng loạt ý kiến được đưa ra “Chỗ này không được”, “Tối thiểu thì chỗ này cũng phải làm được thế này”…

Từ ý tưởng tồi tệ của ông Yoshida, mỗi người thêm một chút, kết quả là mẫu xe Soluna ra đời.

Một trụ cột trong Kaizen theo phong cách Toyota chính là trí tuệ con người. Vai trò lớn nhất của người cấp trên là tạo môi trường để lôi những trí tuệ đó ra và gom chúng lại, xây dựng những phương án Kaizen tốt hơn. Tích lũy những Kaizen nhỏ sẽ cho ra những thành quả bất ngờ về sau.

 

Chính vì luôn tìm kiếm sự đổi mới, cải tiến liên tục mà môi trường làm việc của Toyota luôn đạt đến sự chuyên môn hóa cao, giảm thiểu lãng phí, đạt hiệu suất lao động tối đa và con người luôn làm chủ thiết bị, máy móc.
mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!

 

mua-sach-hay-sach-hay-tinh-tuyen

Ngày 11/9/2001, cùng một lúc, tại các khu vực khác nhau, 5 máy bay hành khách của Mỹ bị những kẻ khủng bố al-Qaeda cướp để thực hiện cuộc tấn công vào các mục tiêu đông người mang tính biểu tượng của Mỹ.

Hai trong số 5 máy bay đó đã được những phi công khủng bố lái đâm thẳng vào toà tháp đôi Trung tâm thương mại thế giới tại New York, đánh sập cả hai toà tháp. Gần 3.000 người dân vô tội bị giết chết một cách dã man, hơn 6.000 người bị thương.

Tôi là người hàng không. Một số bạn bè khi đó nói với tôi rằng an ninh hàng không Mỹ quá kém, phòng không Mỹ quá kém nên để xảy ra vụ khủng bố thảm kịch này. Tôi bảo họ, không phải thế. Sự độc ác, tàn bạo của những kẻ khủng bố ngày 11/9 đã vượt quá khả năng tưởng tượng của loài người trước đó. Không một ai trên thế giới, kể cả những người làm việc trong các cơ quan hàng không, phòng không Mỹ, có khả năng tưởng tượng và lường trước được cách thức, mức độ khủng bố độc ác, tàn bạo đến như vậy của một số kẻ được gọi là người.

Ai tưởng tượng được một kẻ có học hành, lái được máy bay, lại dám cầm lái điều khiển một chiếc máy bay với hàng trăm hành khách là người dân vô tội ở sau lưng lao thẳng vào một tòa nhà nơi đang có hàng chục nghìn người dân vô tội đang làm việc? Một số kẻ chán đời có thể tự tử, một số kẻ mù quáng có thể giết người theo kiểu cảm tử, nhưng mà bằng cách đó, với mức độ độc ác, tàn bạo đến như thế thì trí tưởng tượng phong phú nhất của loài người cũng không đạt tới. Con người chỉ có thể đề phòng những gì con người có thể tưởng tượng được.

Ngày 17/7 vừa qua, việc chiếc máy bay mang số hiệu MH17 của Malaysia Airlines bị tên lửa bắn rơi trên bầu trời Ukraine, giết 298 người, trong đó có 80 trẻ em, có một gia đình 3 người Việt Nam, làm người dân trên cả thế giới sửng sốt và phẫn nộ. Họ, 298 người này, không hề có mối liên quan nào với tranh chấp lãnh thổ và quyền lực ở Ukraine, với các “bên có lợi ích” trong tấn bi kịch mang tên “Ukraine”. Họ là những người dân vô tội bị giết hại.

Điều đáng tiếc trong thảm họa MH17 là nó và nhiều máy bay thương mại khác của nhiều nước bay qua khu vực đang có chiến sự. Các cơ quan không lưu không phải đã không nghĩ gì về các rủi ro cho các máy bay dân sự bay qua khu vực này. Họ đã cấm các chuyến bay dưới 9.700 mét, có nghĩa là họ đã nghĩ đến khả năng bên nào đó có thể vô tình hoặc cố ý bắn máy bay dân sự. Nhưng họ mới tính đến các vũ khí có “tầm với” dưới 9.700 mét. Họ không hề nghĩ đến các loại vũ khí có khả năng tấn công máy bay ở độ cao vài chục km. Họ biết các loại vũ khí như thế, nhưng không đưa chúng vào các tính toán rủi ro hàng không. Đây có lẽ là một sự bất cẩn. Khi có chiến sự trên đất hay trên biển, cả bầu trời ở vùng đó với độ cao vài chục km cũng không thể đủ an toàn cho các máy bay dân sự nữa. Các loại vũ khí hiện đại ở trong tay các bên, không ai có thể kiểm soát được. Chỉ là một cái bóp cò hay ấn nút…

mua-sach-hay
Gia đình của các nạn nhân Hà Lan xấu số không cầm lòng được khi nhìn đoàn xe tang đưa các thi hài về khu căn cứ quân sự Hilversum đi qua.

Trí tuệ con người đã phát minh ra nhiều loại máy móc. Con người đã đưa được xe tự hành lên mặt trăng, sao Hỏa, chụp ảnh các thiên hà cách trái đất hàng triệu năm ánh sáng. Con người chế tạo được tàu lặn có thể lặn sâu hàng km để đo đáy biển. Con người biết cách tạo ra máy móc đo “lòng trời”, “lòng biển”, “lòng đất”, nhưng chưa bao giờ biết cách tạo ra máy móc đo được “lòng người”.

Sau vụ 11/9, chúng ta cần phải thừa nhận rằng một số kẻ được gọi là người có thể độc ác, tàn bạo hơn mọi khả năng tưởng tượng của trí tuệ người. Chúng thật ra là quỷ, nhưng sống lẫn với người, mang mặt người. Mọi sự cảnh giác với chúng và phòng ngừa chúng đều không thừa, kể cả trong các hoạt động hàng không.

Gần 100 năm nay, ngành hàng không nỗ lực tạo ra sự gần gũi, thân thiện với hành khách. Đã có những lúc nhiều hãng hàng không quy định việc mở cửa buồng lái để hành khách nhìn thấy phi công và hiểu hơn công việc của họ, yêu cầu phi công sau khi bay ra chào hỏi, chuyện trò vui vẻ với hành khách, thậm chí cho phép một số hành khách vào xem buồng lái. Các hãng hàng không cố gắng đưa những dụng cụ ăn uống, sinh hoạt gia đình lên máy bay để phục vụ hành khách. Vụ 11/9 đã xóa sạch tất cả những nỗ lực đó của ngành hàng không thế giới, thay đổi vĩnh viễn các dịch vụ hàng không, đặt yêu cầu về sự thân thiện rất thấp so với các yêu cầu về an ninh, an toàn hàng không. Chỉ vì một lý do: giữa loài người còn có quỷ sống lẫn và chưa có máy móc nào có thể giúp phát hiện ra chúng mọi lúc, mọi nơi.

Vnexpress (2014)

mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!

Haruki-Murakami-mua-sach-hay

Tại buổi trao giải thưởng văn học Hans Christian Andersen, tác giả “Rừng Na Uy” đã khiến khán phòng xúc động với bài học nhân sinh đầy ý nghĩa mà ông chia sẻ.

Haruki Murakami, tiểu thuyết gia ăn khách nhất Nhật Bản mới đây lại được tôn vinh trong lễ trao giải mang tên đại văn hào Hans Christian Andersen. Buổi lễ được diễn ra trang trọng ngay tại quê hương của ông, Odense, Đan Mạch ngày 30/10.

Trong bài phát biểu sau khi nhận giải, Murakami đề cập đến câu chuyện The Shadow (Cái bóng) của Andersen. Câu chuyện nhanh chóng trở thành phương tiện truyền tải thông điệp của nhà văn nổi tiếng.

Haruki-Murakami-mua-sach-hay

Haruki Murakami là nhà văn nổi tiếng Nhật Bản, với hàng loạt tác phẩm là best-seller trên thế giới.

“Cũng như tất cả mọi người đều có bóng, mọi xã hội và quốc gia cũng đều sở hữu những cái bóng của chính mình. Ở mỗi khía cạnh tươi đẹp, toả sáng, chắc chắn sẽ có một mặt tối đối nghịch với chúng”.

“Nhiều lúc, chúng ta có khuynh hướng làm ngơ trước những cái bóng này, với những phần tiêu cực đó, để rồi cố gắng loại bỏ chúng đi”.

murakami-mu-sach-hay

Haruki Murakami trong lễ trao giải Hans Christian Andersen ngày 30/10. Ảnh: Asahi.

Ông nói tiếp: “Không quan trọng là bức tường mà chúng ta xây để chặn kẻ đột nhập cao bao nhiêu, không quan trọng là chúng ta viết lại lịch sử để phù hợp với chúng ta như thế nào, chúng ta đều đã chấm dứt mọi thứ với việc tự làm tổn thương chính mình”.

Và vì lẽ đó, ông cho biết mỗi người đều phải tự học cách sống chung với cái bóng của họ, và cẩn trọng nhìn nhận phần tối xung quanh đó.

Hans Christian Andersen là đại văn hào Đan Mạch. Giải thưởng mang tên ông từng được trao cho tác giả loạt truyện Harry Potter – J. K. Rowling và Salman Rushdie – tác giả cuốn The Satanic Verses.

Với giải thưởng này, nhà văn Haruki Murakami nhận được 500.000 krone (tương đương 1,7 tỷ đồng).

Hải Yến – Zing.vn

mua-sach-hay

MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU!